Sắp Xếp Bài Theo : Ngày Tháng | Tác Giả | Mẫu Chữ Cái
Một Lần Nữa (Nguyễn Duy An) - Văn Nghệ / Truyện - 30/06/2005
Chiều Thứ Sáu. Trời đã vào xuân. Đẹp. Hoa Anh Đào đang nở rộ chung quanh bờ hồ Tidal Basin và hai dãy công viên dọc theo bờ sông Potomac. Du khách dồn về thủ đô tham dự ngày Hội Hoa Anh Đào đông như kiến cỏ.
Một Mảnh Đời (Đặng Viết Tính) - Văn Nghệ / Truyện - 03/09/2005
Trung vội vã cào mấy đống cỏ khô còn sót lại để đốt cho kịp vì mây đen đang ùn ùn kéo tới. Trung cảm thấy an ủi phần nào: năm nay có lẽ không đỗi mất mùa vì cơn mưa đầu mùa tới sớm hơn những năm trước.
Muộn Màng (Nguyễn Duy An) - Văn Nghệ / Truyện - 26/03/2007
... Trước ngày ra đi, chị Hường, một người học cùng lớp nhưng lớn hơn tôi mấy tuổi, mời tôi qua nhà ăn "chè chia tay". Tình cảm chị dành cho tôi thật ngọt ngào như món chè đưa tiễn. Trước mặt đám bạn cùng lớp, chị tặng tôi chiếc khăn tay thêu cành phượng vĩ thật đẹp.
Mưa (Gai Xương Rồng) - Văn Nghệ / Truyện - 05/11/2008
Chiều nay khi cơn mưa mùa hạ ùa về đan từng sợi lòa xòa trong trí nhớ, bóng hình anh lại thấp thoáng ẩn hiện theo về như trong một giấc mơ có thật trên đời. Con đường em qua hàng ngọc lan ướt sũng, từng cánh hoa trắng nuốt oằn mình run rẩy dưới mưa đớn đau và mỏng manh như trái tim em vốn vậy…
Mưa Rơi Ướt Lá (Phượng Tím) - Văn Nghệ / Truyện - 06/11/2007
Hằng dẫn chiếc xe đạp đi một cách khó nhọc vào bãi giữ xe, Nhung đã gởi xe xong, nhỏ bật cười khi thấy Hằng với khuôn mặt thiểu não:
- Sao thế hả em? Đâu đã trễ giờ đâu mà phải vờ vĩnh đau bụng!
Nén Hương Lòng (Ngọc Hà sưu tầm ) - Văn Nghệ / Truyện - 05/03/2010
Tôi sinh ra và lớn lên ở Huế. Ngày thi đậu vào trường sư phạm Qui Nhơn, mẹ tiễn tôi đi. Ngày ra trường, tôi chọn nhiệm sở ở miền Nam. Mỗi lần hè, tôi về thăm mẹ, khi đi mẹ hay nói: “Mỗi lần con về rồi lại đi, nhà vắng lắm.” Ba mươi năm trôi qua. Vẫn vậy.
Nỗi Lòng Viễn Xứ (Bờ Đá Xanh) - Văn Nghệ / Truyện - 07/03/2007
Chuyến xe chở Duyên ra phi trường Tân Sơn Nhất có đầy đủ hầu hết anh chị em, họ hàng trong gia đình, bè bạn riêng chỉ có mẹ nàng không đi. Bà khóc đã mấy ngày qua. Gả con gái đi lấy chồng xa, bà ngại giờ phút cuối vì mình mà con gái mất vui.
Nợ Một Cuộc Đời (Cily Nguyễn) - Văn Nghệ / Truyện - 22/03/2006
Chiếc áo còn mới, chưa mặc bao giờ. Ông mân mê đường thêu; con chim và cánh hoa rơi. Lâu lắm rồi, tưởng đã quên, nhưng hôm nay dường như sống lại trong ông, nỗi buồn ân hận.
Ngã Rẽ Cuộc Đời (Uyên Phương) - Văn Nghệ / Truyện - 21/12/2005
Tôi đã cố lết những bước chân lặng lẽ đi bên người đàn bà xa lạ mà ngay giờ phút đó tôi bắt đầu tập tành gọi chữ Mẹ. Người đàn bà có cái tên nghe thật hiền và dễ thương: Dì Hường! Đó là cái tên mà mọi người đều gọi Dì như vậy.
Ngón Ngắn Ngón Dài (Bờ Đá Xanh) - Văn Nghệ / Truyện - 28/08/2008
... Bà con làng xóm thường tủm tỉm cười bình phẩm như thế khi gặp chị Thương. Nhà chị đến tám đứa con, đứa nào cũng mủm mỉm dễ thương. Vợ chồng nhà chị đâu đã nhiều tuổi gì lắm, có khi còn cho ra đời được mấy đứa nữa chứ không đâu!