Có thể mai … thầy không đến lớp
Em đừng buồn, bởi có cách nào hơn
Nghề cao quý, hưu rồi, đời vẫn quý
Nỗi cô đơn sẽ xâm chiếm tâm hồn.
Có thể ngày mai thầy không đến lớp
Xa các em như xé ruột gan thầy
Cả một đời phấn nhuộm vương tóc trắng
Giờ hưu rồi, nghĩ đắng và nhớ cay!
Có thể mai … thầy không đến lớp
Vẫn nhớ thầy, hỡi các lũ trò ngoan
Thầy vẫn sống như tháng năm đã sống
Vẫn thanh cao, bình dị như hôm nào.
Nghề dạy học đã từng quen thanh đạm
Chuyện áo cơm không bận lắm cho đời
Thương học trò sớm chiều trời vương nắng
Vẫn ê a, chỉ vắng bóng riêng thầy
Rồi mai này … thầy không đến lớp
Nhưng trái tim vẫn thương nghĩ đến trò
Đến ngôi trường đã hằn sâu năm tháng
Vẳng trong mơ nghe tiếng gọi thầy ơi !
Võ Công Ánh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét