About Me

Cánh diều dứt dây

Sắp đến hè, bầu trời tháng tư còn trong vắt, những cánh diều lại xuất hiện, lả lướt trên nền trời xanh, bọn trẻ trong xóm cứ hếch mặt lên, tay chỉ những chú diều cá mập màu đỏ, màu đen, trầm trồ rồi nuốt nước… ừng ực, đứa nào cũng thèm bay lên như diều.


Trưa hôm sau cu Tèo, cu Tọt, Mẹ chở đến quán Cô Hà, Mẹ thắng xe nghe “két” một tiếng, cu Tèo rán vói tay bấm còi “tin tin” hai tên lính dù con nhảy xuống khỏi xe, Tèo anh khỏe chạy trước, cu Tọt chạy theo, vòng sang gian hàng đồ chơi, lom khom nghía một chồng chú diều xếp thành lớp, tay chỉ chỏ..Mẹ Mẹ… diều cá mập đỏ…


Mẹ chống xe xong kịp đến.


-         Bao nhiêu?


-         20.000 đồng


-         Vơ trời !


-         Con mô rẻ hơn


-         Dạ diều chim, 7.000 đồng


Cu Tèo quá rành diều chim, diều nhỏ xí, mặt mũi mô chơi với tụi bạn, hắn giẫy nảy đòi mẹ mua diều cá mập.


-         Không được, mắc quá, học giỏi mẹ mua cho!


Tèo vùng vằng chạy ra ngoài đường, hắn khóc, nước mắt tuôn xối xả


-         Cha tổ con cái ! đào không ra tiền cứ đòi chơi thứ mắc tiền


-         Lấy đại, mau về kịp nấu cơm trưa cho cha hấn, mẹ cha con cái..bực..


Mẹ dặn Tèo ở nhà đóng cổng lại, coi em, Mẹ vô rãy đưa cơm cho Ba rồi về liền.


Nhắm chừng Mẹ đi xa xa, Tèo dẫn em Tọt chạy lăng xăng ra phía ruộng sau nhà, hắn hớn hở đến không chịu nổi, chạy nhanh, mặc cho cu Tọt chạy theo, vấp té ướt nhẹp.


Cái ao rộng hình ô van thật đẹp, làn nước trong xanh, con đê bờ ao cao hơn mặt ruộng, cỏ phủ um tùm, thả diều ở đây tốt hơn cả. Mấy bạn trong xóm không hẹn cũng chạy ra bờ ao, cả bọn lao nhao thả diều, diều cu Tèo “oách” nhất, bay vút dần lên cao, thằng Tọt em nó bị “nạt” không được chạy theo, đông đứa, vấp chết, đứng tại chỗ ngó cũng được. Cu Tọt không chạy, nó đi chậm chậm, mắt không rời con diều cá mập đỏ của anh nó. Vài đứa nhỏ khác không có diều cũng đứng lại, nhìn vu vơ, có đứa mỏi cổ chán, bỏ về làng.


Tèo mãi mê chơi diều với mấy bạn, hắn sực nhớ đến Mẹ sắp về nhà, vội quấn dây thu diều về thật nhanh, mấy bạn cũng theo hắn cuốn diều lại, vài đứa còn mải mê,


Tèo dọt lẹ hướng về làng , hắn sực nhớ cu Tọt, rồi quay lại phía ao, Tọt ơi ! Tọt ơi Tọt, Tọt ơi, quái thật ! hắn không thấy em đâu cả, mấy bạn nhốn nháo tìm gọi thằng Tọt phụ với hắn. Thằng lém con bà Sáu nói to từ trên bờ ao – “ có mấy đứa nhỏ về làng, chắc thằng Tọt theo về rồi”. Chắc chi Tọt choa về ! Tèo cãi! nhưng phân vân một lúc, hắn cũng chạy nhanh về làng.


Về nhà vắng ngắt, không thấy bóng cu Tọt ở đâu, Tèo bắt đầu hốt hoảng, hắn đi hỏi mấy đứa nhỏ lúc nảy ra bờ ao, một đứa nói ngơ ngác, hồi nảy thấy Tọt trượt xuống ao, chờ mãi không thấy Tọt lên nên tụi em bỏ đi và về nhà luôn.


- Trời ! ngu quá sao không kêu lên ! nói xong Tèo chạy thốc ra bờ ao, giữa đường hắn thấy em nó nằm “xuội lơ” trên đôi tay một bác nông dân hàng xóm, đang đi nhanh về làng, Tèo nhận ra đúng là em nó với đôi mắt nhắm tít, môi miệng tím ngắt, Tèo cảm thấy nghẹt thở, hắn chạy chao đảo như cánh dều đứt dây , hắn khóc gào, khóc thê thảm hơn lúc hắn khóc đòi Mẹ mua chú diều cá mập./.



Tý Sún

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 
Support by Blog Sodiyc & Acun
Member of Kopizine and Loenpia.net