QUÊ NGHÈO
Xuân về nhớ lại năm xưa
Mẹ tôi lo lắng khi vừa hết năm
Bao nhiêu công nợ vòng trăm
Phải lo thanh toán cho xong năm rồi
Đầu xuân đã đến tận nơi
Không chưng, không tét, không nồi thịt xương
Dãi dầu một nắng, hai sương
Chạy đi xuôi ngược lo lường bữa ăn
Biết bao nhiêu nỗi khó khăn
Tiết trời giá lạnh áo chăn chẳng lành
Lo cơm áo mặc đã đành
Còn lo con cái học hành văn chương
Khó khăn thiếu thốn mọi đường
Gian lao vất vả mình sương ốm gầy
Lo cho con cái đủ đầy
Phần mình chẳng tiếc thân này ra sao
Mẹ luôn thầm lặng ước ao
Cho con khôn lớn nên mau thành người
Dù cho thân xác rủ rời
Mẹ luôn nở những nụ cười nhìn con
Đến khi thân xác hao mòn
Giờ đây dưới mộ chỉ còn nắm xương
Lạnh lùng vùi lấp bụi sương
Cảnh sầu u tịch thê lương não nùng
Đâu còn mẹ nữa mà trông
Chỉ còn bóng mẹ trong lòng đầu xuân
Nguyễn Hùng Anh.( Trưởng thành)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét