Những cành Dương chết vùi trong cát biển!
Ta nằm nghe suốt đêm,
Giã tràng chết rét,
Cá biển ngủ say,
Sóng trào bọt trắng.
Ta lên đồi cát trắng,
Cát lún xuống - nặng nề.
Gió hiu hiu thổi nhẹ,
Cùng với nỗi đam mê!
Tối nay mình chia tay
Biển , bờ chia đôi ngã.
Đau đớn mỗi mình ta....
lạc giữa ngã ba đường ( rừng) ....
Đặng Hoàng Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét