Con người có tổ có tông,
Như cây có cội như sông có nguồn,
Chúng ta phải nghĩ luôn luôn,
Bởi đâu mà có cội nguồn của ta.
Tổ tiên cha mẹ ông bà,
Bao công gầy dựng nuôi ta trưởng thành,
Gia tài, cơ nghiệp, thanh danh,
Cho ta thừa hưởng an sinh trên đời.
Bây giờ tất cả mất rồi,
Đâu còn sống nữa để người giúp ta,
Cuộc đời dương thế trải qua,
Làm sao tránh khỏi ngã sa sai lầm.
Thời gian tôi luyện giam cầm,
Trong nơi thanh luyện âm thầm kêu ca,
Mong sao con cháu chúng ta,
Dâng lời cầu nguyện chóng qua luyện hình.
Ai ơi! Không thể vô tình,
Bỏ quên tiên tổ cực hình van la,
Tháng này trách nhiệm chúng ta,
Viếng mộ dâng lễ cầu cho linh hồn.
Kể từ mồng một - tám hôm,
Mỗi lần đi viếng một ơn xá toàn,
Chúng ta hết sức hân hoan,
Đây là một dịp chu toàn đền ơn.
Nhanh lên cho kịp thời giờ,
Ngày đi qua lẽ không chờ đợi ai,
Linh hồn chồi mỏi hôm mai,
Mong con, mong cháu đừng ai lơ là...
Ngày 1/11/2012
Nguyễn Hùng Vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét