Tôi yêu thuở còn mưa bùn nắng bụi
Giọt mưa buồn như nước mắt người yêuBóng hình nàng suy tư bên cửa sổNỗi cô đơn lạnh giá buốt tâm hồn.Tôi yêu gốc điệp già ngã bóng chiều thu
Con đường đồi nghe tiếng bước ai đi
Màu áo kia tím biếc cả đồi hoangLòng tê tái lệ ướt mặn môi
Tôi yêu nàng một mình trên biển vắngBóng nàng đổ trên nắng nhạt lung linhNước mênh mông trắng xóa màu hư ảoTiếng sóng dồn vào bãi cát âm vangTôi yêu nàng khi đời tôi vắng lặngTrong con tim tràn ngập những ân tình.Nếu có nàng đời tôi là hạnh phúc.Chỉ buồn vì tôi bỏ vuột thời gian
Tôi yêu mãi tay tôi ấp tay nàngNụ cười nàng như lấp cả trời yêu.Ở bên nàng lòng tôi như sống dậy.Nàng ra đi nhung nhớ tận đáy lòng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét