CÁM ƠN…
“Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy…
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương” (*)
Xin cám ơn những giọt nắng, hạt sương…
Đã đem lại những bình minh ấm áp.
Xin cám ơn những đêm đông giá rét
Để thấy được vẻ đẹp của mùa xuân.
Xin cám ơn cả những buổi mưa dầm
Để có được những ngày trời nắng đẹp
Xin cám ơn những lối mòn nhỏ hẹp
Để có ngày đại lộ rộng thênh thang
Xin cám ơn mái tranh nhỏ điêu tàn
Để một ngày thành nhà cao cửa rộng.
Xin cám ơn những buổi chiều gió lộng
Nâng cánh diều bay bổng những ước mơ
Những dịu dàng mơ ước của tuổi thơ
Để thấy được mắt em long lanh sáng
Xin cám ơn những hoàng hôn chạng vạng
Những đêm dài ôm mộng mị cô đơn
Để ngày mai nắng hồng rực rỡ hơn
Buổi bình minh với muôn hoa khoe sắc
Xin cám ơn lệ dài lăn khóe mắt
Bởi tủi buồn, bởi mất mát, thương đau
Để có ngày…như phương thuốc nhiệm màu
Tình yêu đến, mang đầy tràn hạnh phúc.
Xin cám ơn những giam cầm, tù ngục
Những muộn phiền, những chia cắt, âu lo…
Để có ngày chân trời sáng tự do
Mừng bè bạn, người thân yêu hạnh ngộ
Xin cám ơn những tháng ngày cùng khổ
Những bữa ăn đạm bạc với dưa cà
Để có ngày…dù chẳng sống xa hoa
Cũng cảm nhận được vị ngon cá, thịt
Xin cám ơn những oán hờn, thù nghịch
Đã gây nên bao uất ức, muộn phiền
Từng đêm dài phải lệ đổ triền miên…
Để thấy được đời còn nhiều bạn tốt
Xin cám ơn bao tháng ngày mất mát
Bởi sự vô tâm, toan tính hẹp hòi
Để thấy được đây đó, khắp nơi nơi
Vẫn còn đầy những trái tim nhân ái
“Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương”
Để xóa đi những phiền muộn, chán chường
Vì cuộc sống còn bao điều tươi đẹp.
(*) Ý thơ : KAHLIL GIBRAN
Hải Âu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét