Con quỳ xuống dưới chân Mẹ dấu yêu Giữa cơn mưa chiều nhạt nhòa ướt chuỗi Mân Côi Bồi hồi, run rẩy. Bàn tay Mẹ đưa ra dịu dàng nắm lấy Tay con gầy buôn buốt lạnh xanh xao Mẹ ôm lấy con bao thổn thức tuôn trào Ôm luôn cả phận số lao đao Trên đường đi con gặp phải Ôm luôn cả bao lỗi lầm oan trái Biển Thái Bình Tình Mẹ thẳm sâu hơn Mẹ yêu của con ! Hạnh phúc nhất của con là được nép vào lòng Mẹ Được thỏ thẻ rằng :"Con yêu Mẹ biết bao"!
|
MẸ
Người đăng:
LazaroVN
vào lúc
Thứ Tư, tháng 8 17, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét