Em buộc giùm ta chút nắng vàng
Cất vào trong áo những ngổn ngang
Giấu hết vào tim bao tâm sự
Đừng bảo, giờ đây đã muộn màng !
Ai bảo rằng ta chẳng biết yêu
Ai đem gió lạnh đến mỗi chiều
Ai làm mây trắng, càng thêm trắng !
Từ bữa em đi, nắng nhạt nhiều !
Ta vẫn còn yêu, yêu đấy thôi!
Yêu núi, yêu sông – mãi yêu người
Người ơi, đừng nói lời ly biệt
Ta vẫn còn yêu – yêu mãi thôi !
Hồ Văn Lành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét