
Cây mai, khóm cúc đã tàn từ lâu
Em ơi! Anh nhớ tình đầu
Cho môi anh mặn, lòng sầu hay chưa
Anh qua ngõ cũ ngày mưa
Ngẩn ngơ không biết trời trưa hay chiều
Từ ngày đánh mất em yêu
Đời anh như đã hẩm hiu mất rồi
Lòng buồn nhìn hạt mưa rơi
Ngồi ôn kỷ niệm vào thời xa xăm
Giọt mưa rơi trúng chỗ nằm
Để anh cảm nhận đời căm lạnh rồi
Mơ ai đã gọi tên tôi
Nụ cười em đó lòng ôi nhớ hoài
Như thôn Đông, nhớ thôn Đoài
Vết thương tình ấy nguôi ngoai khi nào
Nhớ em mắt lệ muốn trào
Nghe mưa rúc rích bên rào dậu thưa
Tiếng em gọi ở ngoài mưa
Lòng anh lạnh buốt như vừa qua sông
Em về gặp lúc mùa đông
Để anh nuối tiếc làm chồng của em
Mắt anh lệ ướt nhá nhem
Miên man giấc ngủ anh thèm chiêm bao……
Cỏmay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét