Tóm lại, tôi được trưởng thành phần lớn do ảnh hưởng quảng đời niên thiếu, từng chung sống, hấp thụ, tâm cùng hoà nhịp với các bạn Mồ Côi. Nên khi được xem đoạn phim nghệ thuật vẽ tranh trên cát đã diễn tả được từng tâm trạng bồi hồi, xúc động theo từng động tác uyển chuyển ngón tay của người hoạ sỹ tài hoa xuất chúng. Chỉ mươi phút ngắn ngủi mà ngón tay này theo trình tự đã chiếu lại nguyên thước phim cuộc đời các trẻ mồ côi: tự nhiên phải trôi dạt theo cuộc sống, tự kiếm kế sinh nhai như bươi rác, lượm ve chai, bán báo, đánh giày , ăn xin... Phải chịu nhiều sự cô đơn, lạnh lẽo, thiếu ăn thiếu mặc, không nhà cữa nhất là không cảm nhận được thế nào là tình mẫu tử, tình gia đình...
Phúc cho cuộc đời ai từng được ôm ấp trong đôi cánh tay mẹ hiền, được ngồi trên đôi vai rộng lớn của người cha từng bảo vệ, răn dạy con cái!!! Hãy thương và giúp đỡ các trẻ mồ côi như chính con cái mình.
Mến chào
Bạt Gió
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét